CÓ CẦN GÌ NỮA KHÔNG CON? (*)


Nghe mẹ hỏi mà lòng con se thắt,
Đôi tay muốn về ôm chặt
Tấm thân gầy sao thương quá mẹ ơi.

“Sơ con” mới khấn vào đời,
Biết bao miền rồi sẽ tới ngày mai
Kìa bao thử thách còn dài
Chỉ xin mẹ tràng chuỗi mãi lời kinh.

Con mẹ, mẹ rõ tính tình
Bước trên đường nhiều hy sinh sẽ khó,
Nên tâm mẹ lại lắng lo
Không phải dịp mà con có gọi về.

Bao niềm vui con có kể
Sống trong nhà Chúa vẫn say mê,
Nhưng câu mẹ hỏi vẫn thế: (*)
Làm “Sơ con” nơi đầu dây mắt lệ..

… …

Núi mòn, tình mẹ vẫn thế
Lắm gian nan mẹ không kể vì con,
Nay thân xác dẫu hao mòn
Vẫn nặng lòng mãi lo lắng cho con.

Đường theo Chúa con đã chọn
Không bên mẹ như mẹ đã bên con,
Làm sao báo đáp cho tròn
Cho con nợ, nợ mẹ trót đời con.

 

Sr Marie Maximilien Kolbe
Đào Thị Ái Thân – TD Tây Nguyên