Chúng tôi đến trao Mình Thánh Chúa cho em Minh là con của ông bà Tám Lực.

Ông bà giữ đạo rất tốt, luôn quan tâm chăm lo cho các con, các cháu học giáo lý, lãnh các Bí tích đầy đủ.

Tôi thấy Ông Bà Tám có nhiều nghề lắm: sửa chữa đồ điện, đồ gia dụng, bán các loại lá cây thuốc nam, hiện giờ ông bà có lò quay heo nên hằng ngày bà giao thịt heo quay, vì thế cũng hay biếu thịt heo quay hoặc cá lóc quay cho cộng đoàn các sơ. Bà còn nhận đồ cũ đem về giặt sạch, phân loại, xếp lại, rồi đóng bọc như ở mấy cái shop bán quần áo.

Bà Tám nói với tôi :

Tôi không biết chạy xe gắn máy và càng không thuộc địa chỉ nhà những người già, người bệnh cần trao Mình Thánh Chúa ở Họ đạo Vị Thanh này, nên các lần đi thăm viếng hoặc đem Mình Thánh Chúa tôi luôn có người tháp tùng chở đi.

Số những người nhận Mình Thánh Chúa không đông, mỗi khu vực khoảng trên dưới 10 người nhưng họ ở xa nhau nên chúng tôi cũng tranh thủ khi đến hỏi thăm vài ba câu rồi chuẩn bị đọc kinh, trao Mình Thánh Chúa cho họ, sau đó chúc họ bình an của Chúa, mau khỏe rồi cáo từ đi qua nhà người khác.

7 giờ sáng chúng tôi khởi hành, và thường về đến nhà khoảng 10 giờ.

Chúng tôi đến thăm cô Phúc một người bạn học của bác sĩ Hương mãi trong Ấp Tân Tiến cách Thành phố Vị Thanh khoảng 10 km. Đường cũng đủ rộng để xe 4 bánh chạy nhưng ngoằn ngoèo khó đi, chạy xe phải chậm chậm để hai xe ngược chiều có thể thấy và tránh nhau.

Rồi chúng tôi cũng tìm được nhà thăm cô Phúc.

Cô trên 50 tuổi, độc thân, hiện được chị và em gái chăm sóc vì cô bị ung thư gan giai đoại cuối.

Bác sĩ tiên lượng thời gian kéo dài sự sống từ lần mổ đầu tiên cho cô khoảng 7 - 8 tháng. Và cô đang ở tháng thứ 7.

Chiếc áo dài xanh đen của mình không rực rỡ như váy áo người ta mặc ngoài phố. Nó giản dị lắm. Nhiều bạn trẻ nhìn vào, nhíu mày bảo sao tu phục gì mà toàn một màu u ám, chẳng bắt mắt gì cả. Mình chỉ cười. Không phải vì buồn, mà vì thấu được cái đẹp nằm ở chỗ khác – chỗ người ta thường không nhìn thấy.

Áo dài là nét duyên thầm của người con gái Việt. Nhưng áo dài dòng mình lại là màu xanh đen, như muốn nhắc nhở người mặc rằng mình không còn sống cho mình nữa, mà sống cho một điều gì đó lớn lao hơn. Là màu như cái bóng, như lời từ giã với ánh đèn chói chang của trần thế. Là màu của thinh lặng, của âm thầm, của buông bỏ.

Một bất ngờ xảy ra cho thế giới và Giáo hội, Đức Thánh Cha Phanxico đã được Chúa gọi về với Ngài.  “ Mọi sự đã hoàn tất”. ­_ Mọi sự đã đi đến cùng đối với Ngài vị tôi trung của Đấng Tối Cao. Đức Thánh Cha Phanxico đã kết thúc hành trình 88 năm ơn thụ tạo của mình (1936-2025), kết thúc 12 năm Sứ vụ Phêrô (2013-2025). Chắc chắn từng con tim thổn thức hướng về Roma - Trung tâm của Giáo Hội Công Giáo và cầu nguyện cho Ngài.

Riêng Hội đồng Giám Mục Việt Nam nhóm họp thường kỳ tại Tổng Giáo phận Huế đã làm lễ truy điệu và cầu nguyện cho Ngài. Một nghi thức tuy đơn sơ nhưng trầm lắng hướng về Đức Thánh Cha Phanxico với lòng kính mến và trân trọng. Nhất là Hội đồng Giám Mục Việt Nam đã gửi kèm theo thông báo về việc Đức Thánh Cha qua đời và cách thức tưởng nhớ và cầu nguyện cho Ngài.