MỘT TÌNH YÊU TRỌN VẸN CHO GIÁO HỘI VÀ THIÊN CHÚA
“Ngài đã yêu thương Giáo Hội như chính thân mình, và giờ đây, xin Thiên Chúa là Đấng duy nhất Ngài đam mê, đón nhận linh hồn Ngài vào nơi an nghỉ vĩnh hằng.”
Trong bầu khí thánh thiêng của tuần Bát Nhật Phục Sinh – thời khắc Giáo Hội hoan ca mừng Chúa Phục Sinh – lại vang vọng một âm hưởng trầm lắng của mất mát và hoài niệm. Đức Giáo Hoàng Phanxicô – vị mục tử hiền lành của toàn thể Giáo Hội – đã được Chúa gọi về. Cùng với Giáo Hội hoàn vũ, Giáo Hội Việt Nam đã dành riêng ngày thứ Tư trong tuần để hiệp thông cầu nguyện, dâng thánh lễ tưởng niệm và cảm tạ Thiên Chúa vì món quà cao quý là đời sống và sứ mạng của ngài.
Hội dòng Chúa Quan Phòng – Tỉnh dòng Cần Thơ, cũng dâng thánh lễ để cầu nguyện cho ngài. Trong tâm tình thẳm sâu của niềm tin và yêu mến. Cộng đoàn phụng vụ, trong bầu khí trang nghiêm và trầm mặc, đã không chỉ tưởng niệm một vị Giáo Hoàng quá cố, mà còn dâng lên Chúa lời chúc tụng và tri ân vì một đời sống trọn vẹn thuộc về Chúa – một tình yêu không chia sẻ, một niềm đam mê duy nhất là: Thiên Chúa.
Đức Thánh Cha Phanxicô, trong suốt hành trình mục vụ của mình, đã trở thành biểu tượng sống động của lòng thương xót và sự khiêm nhu. Ngài sống như một người môn đệ nghèo khó, rao giảng Tin Mừng với trái tim của một người cha, và ôm lấy thế giới bằng vòng tay của người mục tử nhân hậu.
Trong niềm tin vào Chúa phục sinh, chúng ta tin rằng: Người mục tử nhân lành ấy đang được dẫn vào nơi nghỉ ngơi vĩnh hằng, nơi có Đấng mà suốt đời ngài đã yêu, đã sống và đã chết cho Người.
BTT, CQP - CT
Nhớ lại tháng ngày ấy thật bình yên và tự tại nơi vùng Truyền giáo. Mỗi sáng thức dậy với bầu khí trong lành và tĩnh lặng, sau bổn phận thiêng liêng và điểm tâm như là hành trang cùng tôi đi vào một ngày sống. Như một thói quen, tôi bách bộ về phía bình minh, khi ông mặt trời còn ẩn mình sau bụi tre trong vườn; ánh nắng ban mai còn e ấp thật ấm áp cùng tiếng rì rào của lá tre như là lời chào của một ngày mới. Tôi vươn mình và hít một hơi thật sâu và thở ra thật dài sảng khoái và thú vị biết bao, mỗi buổi sáng là thế và đi vào một ngày sống thật êm ả! Buổi chiều khi ánh mặt trời giảm bớt cơn nóng của vùng sỏi đá chúng tôi lại vào các sóc các ấp để gặp gỡ và vui chơi với Điểu con và các Thị con (trẻ con nam – nữ dân tộc Xtieng). Khi ông mặt trời xuống núi. Chị em chúng tôi trở về cộng đoàn. Ngày sống của chúng tôi đơn sơ, thanh thản và an vui làm sao!!!
Vâng, trên hành trình của một đời người có biết bao lối đi. Tất cả đặt ra cho con người bao nhiêu thách đố và cơ hội. Con đường học vấn, công danh và sự nghiệp đều theo một qui luật phải nỗ lực và chọn lựa. Thật không dễ chút nào. Trong hành trình Đức Tin chúng ta cũng bước đi trong một quỹ đạo tương tự. “Vàng thử lửa, gian nan thử đức”. Một ngã rẽ mở ra, lời mời gọi vang lên, thử thách chào đón. Thế là tôi giã từ vùng cao và xuôi về Nam từ dạo ấy.
Nhân Thế Hân Hoan Kính Chào Đức Mẹ
Tín Nhân Khấp Khởi Dâng Tiến Hoa Lòng
Đặc biệt đối với các tín hữu Công giáo, Tháng Năm được mệnh danh là Tháng Hoa, và gọi là Mùa Hoa Đức Mẹ. Truyền thống Công giáo dành Tháng Năm mừng kính Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa, và có truyền thống Dâng Hoa – những đóa hoa thật mang theo những đóa hoa lòng.
Tháng Năm được gọi là Tháng Hoa vì tháng này hoa nở nhiều sau khi có những giọt mưa đầu mùa, dù đang là mùa hè oi ả, nóng bức. Hoa còn gọi là bông, đôi khi gọi ghép là “bông hoa.” Đôi khi kèm theo chữ “đóa,” nhưng người ta chỉ nói đóa hoa chứ không nói đóa bông.
Mùa Chay! Trong 40 ngày, chuyên gia về các Tổ phụ Sa mạc sẽ đồng hành với chúng ta trên con đường dẫn đến Lễ Phục Sinh. Một hành trình trong đức tin, lắng nghe Lời Chúa, hướng về nguồn tưới mát cho chiều sâu tâm hồn chúng ta: Cầu nguyện. Trong tư thế nghỉ ngơi, ổn định, bất động, trong im lặng, chú ý đến hơi thở đến và đi; một cái nhìn nội tâm hướng về trái tim. Cầu nguyện trước hết không phải là kỹ thuật mà là một ước muốn.
Tôi rất mong gặp lại quý độc giả. Có lẽ chính những lời khuyên của các Tổ phụ Sa mạc liên quan đến việc làm bác ái cách cụ thể đã làm cho tôi trong tuần này phải quan tâm đến người khác nhiều hơn, giúp tôi tạm bỏ qua những chuyện tôi quan thường ngày một chút, tôi nhận ra có một số người xung quanh tôi mà tôi không nghĩ là họ bị cô lập.
Mùa Chay với tác giả Jean-Guilhem Xerri và các Tổ phụ Sa mạc
Vì thế tôi cố gắng gần họ nhiều hơn. Tôi cảm thấy rất vụng về và tôi nghiệm ra, tôi phải học cách để gần người khác… Tôi tỏ lòng biết ơn nhiều hơn và tôi chú ý đến những lời cảm ơn dành cho tôi nhiều hơn.
Lời cầu nguyện làm đánh thức
Một điều kỳ diệu cũng đã xảy ra với tôi mà một số bạn đã có thể nhận ra trong hành trình hướng tới lễ Phục sinh của tôi. Tôi tham dự các buổi trao đổi và đặc biệt là các buổi thực hành giữa các Tổ phụ sa mạc về suy niệm và cầu nguyện. Họ là cả một tập thể: Thánh cả Antôn, Thánh Gioan Kim khẩu, Tổ phụ Gregory của Palamas, Cyril của Alexandria và những tổ phụ khác. Chủ đề có vẻ quan trọng!
Một tổ phụ nói: “Cầu nguyện là mối dây liên kết các tạo vật với Đấng Tạo Hóa.” Một tổ phụ khác nói: “Cầu nguyện là đứng trước sự hiện diện của Chúa để nhận được Sự Sống.” Tổ phụ thứ ba có công thức đánh động tôi rất nhiều: “Lời cầu nguyện đánh thức, làm chúng ta nhanh nhẹn, hồi sinh và mang lại sự sống.”
Mùa Chay với các Tổ phụ Sa mạc: khổ hạnh
Tôi hiểu rõ hơn vì sao cầu nguyện không phải là một bài tập tinh thần mà mục đích là kiểm soát căng thẳng tốt hơn. Nếu thiền nhiều hơn có thể hữu ích, thì cầu nguyện ở cấp độ tâm linh sâu đậm hơn, thiêng liêng hơn theo trứ trật của Cuộc sống. Một số người cũng đã nói về cầu nguyện như một chuyển động không phải là để thu hút Thiên Chúa đến với mình, nhưng là để chúng ta hướng về Ngài, để giúp chúng ta được biến đổi. Theo họ, cầu nguyện là điều cần thiết cho đời sống tâm linh nhưng nó không được thấy một cách hiển nhiên.
Thật ra nghe như vậy làm tôi yên tâm. Có lẽ vì cầu nguyện là điều hết sức tự nhiên, bởi vì nó đòi hỏi sự cộng tác của tôi, và cầu nguyện là siêu nhiên, vì chính Chúa hành động trong tôi. Chắc chắn đó là lý do vì sao có đấu tranh khi cầu nguyện. Đôi khi, cầu nguyện cần quyết tâm và nỗ lực. Về điểm này, Tổ phụ Agathon đã nói rất rõ khi các anh em chất vấn ngài: “Trong tất cả việc tốt lành, việc nào cần nỗ lực nhất?” Ngài trả lời: “Xin lỗi, nhưng tôi nghĩ đó là cầu nguyện. Đúng, mỗi khi chúng ta muốn cầu nguyện, kẻ thù muốn ngăn chúng ta lại.”
Không có công thức nhưng có điểm chuẩn
Sau đó, cuộc thảo luận chuyển sang các vấn đề thực tế hơn. Nhưng không phải không làm tôi phiền, vì rõ ràng không có công thức, chỉ có những điểm chuẩn. Rõ ràng là có một số trường phái, nhưng trường phái của Tổ phụ Syméon Nhà tân thần học dường như có được đồng thuận: một đơn giản tuyệt vời; một tư thế nghỉ ngơi, ổn định, bất động, trong im lặng; một chú ý đến hơi thở đến và đi; một cái nhìn nội tâm hướng về trái tim. Chúng ta có thể kết hợp với lời cầu nguyện to tiếng, sau đó trong trí óc về một công thức ngắn gọn giúp xoa dịu và tập trung như câu “Lạy Chúa, xin thương xót con” hoặc “Chúa Giêsu”. Tuy nhiên, các Tổ phụ nhắc, nếu những tiêu chuẩn này có thể giúp ích, nhưng cầu nguyện trước hết không phải là kỹ thuật mà là một ước muốn.
Mùa Chay với các Tổ phụ Sa mạc: Làm việc bác ái
Tôi xin cám ơn quý độc giả đã dành cho tôi chút thời gian mà tôi biết là rất quý giá. Đổi lại, tôi sẽ dùng thời gian để lắng nghe Chúa trong lời cầu nguyện. Tôi sẽ làm theo lời khuyên của Tổ phụ Arsène đã khuyên tôi: “Hãy ngồi xuống, im lặng và hạ những suy nghĩ của mình xuống.”
Khám phá đời sống nội tâm với các Giáo phụ sa mạc
Jean-Guilhem Xerri. Nhà phân tâm học, nhà huấn luyện, cựu nội trú các Bệnh viện Paris, có trách nhiệm trong bệnh viện và môi trường liên kết. Ông là chủ tịch hiệp hội Aux captifs la libération. Là tác giả của một số sách như Hãy về sống lại với nội tâm (Revivez de l’intérieur, nxb. Cerf, đã dịch ra tiếng Việt trên trang Phanxicô), Chăm sóc tâm hồn bạn (Prenez soin de votre âme) và Đời sống sâu đậm (La vie profonde).
Marta An Nguyễn dịch
Một thợ sửa xe giải thích với tài xế đang thất vọng vì xe hư rằng: Đó là do các bánh xe ô tô của anh ta đang bị lệch tâm.
Page 2 of 9
LỜI ĐẤNG SÁNG LẬP
THÁNG CHÍN
ĐỨC THANH BẦN
25/09
“Tính tự nhiên thích cái đẹp, cái hào nhoáng. Còn ơn sủng thì bằng lòng với cái giản dị thô sơ. Nó thích tất cả những gì có vẻ nghèo nàn, khiêm nhường. Nó bằng lòng với cái ít ỏi. Nó chuộng cái hèn hạ và yếu đuối hơn là cái giàu sang, quí giá.”
(HD.312)