Hôm nay là ngày 3/11, những ngày đầu của tháng 11. Những cơn mưa cuối mùa như trúc hết tất cả những gì còn lại để nhường cho cái se lanh của mùa đông. Bước vào những ngày đầu đặc biệt hướng về các Thánh Nam Nữ đang vui hưởng vinh phúc thiên đàng song song đó là ngày lễ cầu cho các linh hồn. Tâm trí tôi khắc khoải nhớ đến các thai nhi và câu chuyện của Mái Ấm Mong Thọ
Đây chắc có lẽ là lần đầu tiên tôi ngồi xuống để hoài niệm về Mái Ấm.
Mái Ấm Mong Thọ được thành lập do Cha Phaolô Nguyễn Đức Thiện, một Linh Mục trẻ nhưng cuộc sống của Ngài là một minh chứng hùng hồn và sắc bén về Lòng Thương Xót của Chúa. Từ khi còn làm Thầy, Ngài đã tham gia vào công tác bảo vệ sự sống, lòng nhiệt thành của Ngài với các thai nhi và mong ước của Ngài là giành lại sự sống cho các em. Có lần tôi có nghe Ngài nói: “chôn bao nhiêu em mới cứu được một em thì đã là mừng lắm rồi”. Sau đó Ngài lập một nhóm bảo vệ sự sống, cộng tác viên của Ngài đến các bệnh viện và phòng khám tư chờ chực để mang các thai nhi về, và mỗi đầu tháng ngài dâng lễ chôn cất thai nhi tại đất thánh Giáo xứ Tân Lập. Được biết khi Ngài còn làm Cha Phó giáo xứ Trung Thành, Ngài đã cùng cộng tác với Cô Maria Trần Thị Hương, thuộc giáo xứ Trung Thành, giáo hạt Tân Hiệp để nuôi các bé được cứu sống. Phần lớn mẹ của các bé là những cô gái lỡ lầm, có khi là những gia đình không có đủ điều kiện, Cha đã nuôi các bé từ lúc còn trong bụng mẹ.
Số lượng các bé ngày một tăng lên, tại gia đình cô Hương cũng không còn đủ chỗ nên Cha mới quyết định xây Mái Ấm tại giáo xứ Mong Thọ, mảnh đất Cha mua từ một người giáo dân và cũng thuận tiện cho việc giáo dục đức tin và giáo dục tri thức cho các bé.
Cha bắt đầu khởi công vào những năm tháng mùa Covid, mặc dù phải chật vật để lo vật tư xây nhà nhưng cha vẫn cố gắng hoàn thành sớm để các bé có chỗ ở tốt hơn.
Cùng lúc với việc xây dựng, Cha cũng gửi lời mời đến Tỉnh Dòng Cù Lao Giêng, xin các nữ tu cộng tác vào công trình Mái Âm. Đáp lại lời mời, Bề Trên Giám Tỉnh đã gửi hai nữ tu đến ở với các em. Bước vào những ngày cuối năm âm lịch 2021 và đầu năm 2022 tức ngày 27/01/2022 các bé được chuyển đến ngôi nhà mới.
Những ngày đầu tôi còn nhớ như in cảnh các bé bò lểnh nghểnh, đứa nằm khóc, đứa bệnh. Được bề trên tín nhiệm sai tôi đến chăm sóc các em, nhưng ngoài lòng nhiệt thành và sự tận tuỵ thì tôi chẳng có chút vốn luyến nào khác ngoài Chúa Quan Phòng.
Nhìn các bé mà tôi không khỏi bâng khuâng lo lắng không biết bắt đầu từ đâu và phải làm gì với các bé, vì đây là một sứ mệnh hoàn toàn mới mẻ, nằm ngoài khả năng và sự hiểu biết của tôi. Ngày các bé về mái ấm là những ngày giáp tết Nguyên Đán, có 2 bé phải nằm viện nên chị em chia sẻ công việc với nhau. Người thì lo đi bệnh viện người ở nhà chăm lo các bé, vừa lo mục vụ nhà thờ. Các vú nuôi đã nghỉ tết. Đối mặt với những thị phi lời ra tiếng vào, những chống đối, sỉ nhục. Lúc này tôi nhớ tới lời Cha Á Thánh Gioan Martinô Moye: “những công trình được Chúa chúc lành thường gặp thử thách, khó khăn, chống đối buổi đầu”. Tôi tin tưởng Chúa đang chúc lành cho công trình này. Bao vất vả, chống đối mọi khó khăn như đổ về cùng một lúc, nhưng chị em trong cộng đoàn nâng đỡ và thấu hiểu cùng nhau vượt qua khó khan, cùng nhau mỉm cười, cùng nhau học tập kinh nghiệm của một bà mẹ bỉm sữa.
Sau đó thì cộng đoàn tiếp nhận bé Hoài Thương vào ngày 27/03/2022 và một Mẹ bầu mà vài tuần sau đó đón David chào đời. Ngày 20/06/2022 bé Hoài Thương được Chúa gọi về vì bệnh ‘não úng thuỷ’ mặc dù mọi người đã tận tình chạy chữa mong tìm lại sự sống cho em.
Ngày 05/05/2022 trong dịp tĩnh tâm hạt, Cha Tổng Đại diện Luy Gonzaga Huỳnh Phước Lâm đã làm phép nhà Mái Ấm cùng với sự tham dự của đông đảo các linh mục, tu sĩ, giáo dân và những vị ân nhân của Mái Ấm, Mái Ấm chính thức được thành lập. Mái ấm còn được Đức Cha Giuse Trần Văn Toản đặt cho tên là “NHÀ TÔN TRỌNG SỰ SỐNG” bởi vì sự sống của các em phải đấu tranh mới có được.
Nhờ sự cộng tác và giúp đỡ của giáo dân Mong Thọ cũng như những sự quan tâm giúp đỡ từ những mạnh thường quân nên Mái Ấm ngày một khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn cho các bé.
Những ngày khó khăn cũng qua đi, các bé giờ đều khỏe mạnh và sống vui vẻ hạnh phúc.
Nhìn các bé được phát triển tốt và khôn lớn từng ngày tôi chỉ thầm tạ ơn Chúa và dâng các em cho Chúa, Đức Mẹ và Thánh Cả Giuse, xin các Ngài cùng đồng hành với các bé được khoẻ mạnh bình an, hạnh phúc nơi môi trường Mái Ấm.
Chị em chúng con cảm thấy vui và hạnh phúc khi được phục vụ trong sứ mệnh này, được theo sát cha Gioan Martinô Moye trong đặc sủng: “Thực hiện Lòng Thương Xót Chúa nơi những người nghèo nhất và bị bỏ rơi nhất”. Cảm ơn Hội Dòng đã tin tưởng yêu thương quan tâm, thăm hỏi và cầu nguyện cho chúng con để mỗi ngày chúng con có thêm nhiều động lực và sáng kiến mới trong việc nuôi dạy các em nên người.
Khát mong lớn nhất của con là các em được sống vui vẻ hạnh phúc và được yêu thương.
Ưu tư lớn nhất của con là làm cách nào để dạy dỗ và nuôi dưỡng các bé nên người.
Sơ Marie Christianne Phan Ngọc Như
ĐÔI DÒNG CẢM NGHIỆM
Sơ Marie Félice Nguyễn Huỳnh Cẩm Thu
Quả thật diễm phúc khi tôi được cùng chị em thi hành sứ mạng tại một Mái ấm.
Sứ mạng này không phải là mới đối với Hội dòng chúng tôi. Nhưng trải qua dòng lịch sử thăng trầm của sự tồn tại và phát triển Hội dòng, sứ mạng này nay đã được dần dần khôi phục.
Trước đây, các chị tiền bối đã từng chăm sóc người già neo đơn, các trẻ mồ côi tại Tu viện Chúa Quan Phòng Cù Lao Giêng, tại cộng đoàn Sóc Trăng,… Trải qua những thay đổi của thời đại, sứ mạng này như chìm trong bóng tối, nay lại được khởi sắc bởi một linh mục triều. Bởi sự ưu tư và lòng trắc ẩn, ngài thương xót và cưu mang các em nhỏ không chỉ bị bỏ rơi, mà còn thương đến các em có hoàn cảnh khó khăn. May mắn thay, tôi được cộng tác vào sứ mạng chăm sóc và nuôi dạy các em này. Với số phận bất hạnh vì thiếu tình thương của gia đình, thì bù vào đó các em lại nhận được rất nhiều sự quan tâm và lo lắng của nhiều người. Trước tiên là của cha sáng lập Mái ấm, quý ân nhân giúp đỡ về vật chất lẫn tinh thần, quý sơ và các vú nuôi trực tiếp chăm sóc, nuôi dạy các bé. Tuy có vất vả và nặng nề trong việc dạy dỗ các em, nhưng tôi lại cảm nghiệm niềm hạnh phúc vì được thi hành đặc sủng của Hội dòng: “Thực hiện kế hoạch lòng thương xót Chúa trên nhưng người nghèo nhất và bị bỏ rơi nhất”.
Tôi rất thích trẻ em. Khi tôi được Bề trên sai đi sứ vụ ở đây, tôi vui lắm. Tuy nhiên, mới ngày đầu đặt chân đến Mái ấm, tôi nhức đầu không chịu nổi, bởi những tiếng khóc và la hét của bọn trẻ. Qua ngày thứ hai, thứ ba,… tôi dần quen với tiếng ồn ào đó, và các em cũng mỗi ngày một lớn, đỡ khóc hơn, biết nghe hơn.
Chắc chắn với hoàn cảnh xuất thân của các em, các em sẽ bị ảnh hưởng nhiều đến việc phát triển tâm sinh lý. Thế nhưng, tại môi trường sống này, tôi vẫn cảm nghiệm được sự hồn nhiên và đơn sơ của các em. Các em ăn, ngủ, vui chơi, học tập với không gian sinh hoạt thật lý tưởng. Có thể nói các em được đầy đủ hơn nhiều các em khác bên ngoài. Các em được dạy dỗ, được tiếp xúc với nhiều người giúp các em thêm can đảm, dũng cảm và mạnh mẽ hơn.
Ở đâu cũng vậy, hay về tiêu chí nào cũng thế, có mặt mạnh thì cũng sẽ có mặt yếu. Với số lượng đông các em, tuổi ngỗ nghịch của chúng, đôi lúc cũng làm cho những người chăm sóc chúng dễ nổi cáu. Dù vậy, chúng tôi vẫn phải xét mình và xin ơn kiên nhẫn mỗi ngày, để có thể dốc lòng và nhiệt tâm chăm sóc các em một cách tốt nhất với sức khỏe và khả năng Chúa ban.
Người ta thường nói “công sinh không bằng công dưỡng”. Tôi đã từng được chứng kiến nhiều phụ nữ mang nặng đẻ đau, nhưng họ cũng chỉ vất vả 9 tháng 10 ngày là cùng. Còn công dưỡng dục mới là đáng kể. Thật buồn tủi và nặng lòng khi một đứa trẻ mình chăm sóc, nuôi dạy mà chúng không nghe lời. Ra đường gặp ai cũng bị “mắng vốn” “con cha thế này, con sơ thế kia”. Chẳng lẽ cha sơ lại không dạy dỗ sao? Có chứ! Dạy nhiều nữa là đằng khác: nhân bản, đức tin, đời sống thiêng liêng,… Ngay từ thuở nhỏ cha, sơ và các mẹ đã gieo vào chúng những điều tốt. Tuy nhiên, có những em đã lớn, đã có trí khôn mới được gửi vào Mái ấm thì thật vất vả để dạy dỗ các em. Nhưng với thời gian, tôi thấy được sự thay đổi và lớn lên của các em về nhiều phương diện.
Không chỉ có riêng các em, mà còn những người chăm sóc các em cũng nhận được rất nhiều ơn lành của Chúa, thông qua trung gian con người, là những tấm lòng quảng đại, bao dung của nhiều ân nhân đã rộng tay làm phúc giúp đỡ các em và chúng tôi. Tôi biết ơn và chân thành khắc ghi lòng hảo tâm của tất cả quý vị. Xin Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng ban cho tất cả mọi người những ơn cần thiết, để chu toàn tốt vai trò và sứ mạng mà Chúa đã giao phó cho mỗi người theo bậc sống của mình.
BTT
Còn gì? Bạn nhìn thấy tôi mang một thứ bệnh mà nhiều người tránh xa. Tôi mang những di chứng của bệnh tật. Tôi không thể hòa nhập vào xã hội và như thế có còn gì nữa phải không bạn?
Có những buồi tủi cho thân phận, sao cảnh đời nghiệt ngã? Sao bị người khác chối từ… Vâng! mọi người có thể nhìn bề ngoài và dễ buột ra lời nói còn gì ?
Còn gì? Tôi, bạn tôi… những người sống trong làng xa còn là một con người, với nhân phẩm, tư cách và giá trị của một con người, người con của Thiên Chúa.
Bệnh hoạn, tật nguyền trong thân phận… cách nào đó tôi cũng được chia sẻ chén đắng với Chúa Giêsu. Tôi hy vọng những thánh giá trong cuộc đời sẽ là nhịp cầu đưa tôi, các bạn tôi… đến bến bờ yêu thương.
Còn gì ? Vâng! còn một lòng yêu mến, kính tôn dành cho Thiên Chúa.
Còn gì ? Vâng! còn đó những bàn tay không đầy đủ các ngón tay nhưng con tìm đầy ắp tình người.
Còn gì ? Vâng! còn đó những và chia sẻ với anh chị em cùng thân phận.
Còn gì ? Tôi còn và có tất cả như mọi người.
Tôi và bạn, chúng ta cần phải cám ơn nhau, vì chúng ta là đối tượng của nhau để được phục vụ, được chăm sóc và được yêu thương.
BAN TRUYỀN THÔNG - TD. TÂY NGUYÊN
Tôi gặp em trên đường sứ vụ và không sao quên được em. Các cô bé gái và những chú con trai đen nhẻm, ánh mắt trong với nụ cười hồn nhiên đã làm cho gương mặt em thêm xinh!
Que kẹo mút ngọt ngào, gói snack giòn rụm cay cay, gói quần áo được các anh chị em chia sẻ... em vui, em cười, em hạnh phúc… và tôi được chia sẻ hạnh phúc với em.
Trên đường về tôi suy nghĩ về em, nghĩ về ngày mai… em có ước mơ gì ???
Cánh diều bay cao nhờ lực đẩy của gió cùng với sự nhịp nhàng của người đang trực tiếp cầm giây để con diều được vươn cao và vươn cao hơn nữa.
Hôm nay, hiện tại… xin mọi người chung tay để em được đến trường, được no bụng, biết con chữ và như thế mới hy vọng và dám nghĩ đến tương lai!
BAN TRUYỀN THÔNG - TD. TÂY NGUYÊN
Một trong những đối tượng mà sứ mạng của nữ tu Chúa Quan Phòng hướng đến đó là người nghèo, người già cả, neo đơn… họ đang rất cần được yêu thương, chia sẻ và tôn trọng.
Trong những ngày cao điểm chuẩn bị cho Đại lễ mừng Chúa Giáng Sinh, nhà nhà, người người đều chuẩn bị trang hoàng lộng lẫy cho Giáo xứ mình, gia đình mình, cơ quan mình… thì những người nghèo đang lo chạy từng bữa ăn, những người vô gia cư cần một nơi che mưa, nắng… Để góp phần giúp người nghèo có cơ hội mừng lễ giáng sinh, cộng đoàn nhà chung và các em đệ tử đã lên đường để chia sẻ chút tấm lòng của mình giúp xoa dịu nỗi đau thể xác và tinh thần của những mảnh đời “cần được xót thương”
Đối tượng lần này mà quý Srs cùng các em đến là một số gia đình người Miên sau lưng chợ Xuân Khánh và vài gia đình ở Hẻm 1 đường Mậu Thân. Những món quà tuy rất nhỏ bé, nhưng được họ đón nhận một cách trân trọng với lòng biết ơn. Hy vọng rằng, họ nhận ra còn có một món quà tuyệt vời hơn những món quà mà họ cầm trên tay, đó là : quà tặng của Thiên Chúa Cha ban cho nhân loại- Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, Đấng Emmanuel ở cùng chúng ta.
Một số hình ảnh chia sẻ niềm vui giáng sinh với người nghèo
Ban Truyền Thông -TD.Cần Thơ
Cuối tuần ngày 28/05/2022, một số chị em trẻ tại Cộng đoàn Nhà Chung Cần Thơ đã cùng nhau đến Giáo xứ Minh Hòa - Kiên Giang để chia sẻ bữa ăn sáng và chút quà nhỏ cho quý bà con nghèo nơi đó.
Từ sáng sớm quý chị em đã lên đường đến Giáo xứ, để kịp chuẩn bị bữa ăn sáng Chúa Nhật cho quý bà con đến, và sau đó quý chị em cũng dành thời gian đến thăm một số gia đình có hoàn cảnh khó khăn xung quanh, để hiểu và cảm thông với những mảnh đời còn nhiều khó khăn trong cuộc sống.
Chuyến đi tuy ngắn nhưng chan chứa tình thương, sự trân quý của bà con làm động lực giúp chị em luôn hăng hái lên đường để sẻ chia. Xin Chúa tiếp tục đồng hành với chị em trên mọi nẻo đường sứ vu, đến với tha nhân. Xin Chúa ban ơn cho những anh chị em đang còn sống trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn nơi đây. Xin cám ơn những tấm lòng luôn rộng mở, sẻ chia với họ.
Hình ảnh quý chị em đến với bà con nơi đây
Page 1 of 14