Tôi là Thánh, dễ dàng và đơn giản như vậy thôi sao!!

Thưa phải và cũng chẳng phải đâu!!

Thưa phải, là vì đúng rồi, việc nên thánh chỉ đơn sơ trong việc yêu thương Thiên Chúa và những người Chúa trao ban hay gởi đến cho mình mỗi ngày là đủ rồi. Chúa chỉ muốn ta làm như thế !!!

Thưa không phải là bởi vì muốn yêu thương, trung thành với Thiên Chúa, rất nhiều khi chúng ta phải chọn lựa và từ bỏ những hào quang, ảo ảnh xem chừng như thật, như là cùng đích tốt đẹp cho cuộc đời lữ thứ trần gian. Phải, tôi đang muốn nhấn mạnh đến chữ lữ thứ vì đó có ý nghĩa tạm bợ mà thôi. Chúng ta nhiều khi quên đi cái tạm bợ của thế gian và cảm tưởng nó như nhà của mình. Thế gian này đâu hay rằng đích thị chẳng phải nhà của chúng ta, vì bởi chẳng ai có thể sống và ở mãi nơi đây. Một lúc nào đó, Cha nhân từ sẽ gọi về với Ngài, nơi từ đó chúng ta đã ra đi. Bởi do nhiều lúc ta quên đi sự tạm bợ, nên ta xem quyền lực, của cải thế gian, sức khỏe, hạnh phúc đời này là tất cả, là trường cửu, là vĩnh viễn. Do đó, người ta tranh giành từng miếng ăn, tiếng nói và rồi hận thù, chiến tranh xảy ra ngay giữa vợ chồng, anh em, cha mẹ, bạn hữu, và lan ra các cuộc chiến tranh lớn hơn giành đất, giành quyền lực. Tự xưa đến nay, chưa từng một ai sống mãi trên trần gian, dù thắng hay bại trong một cuộc tranh giành hay trong những thế cuộc chiến tranh.

Như vậy, tại sao người ta lại đổ dồn mọi nỗ lực để tranh giành sự phù du đó?? Sẽ dễ hiểu, vì trong cuộc sống khi phải lựa chọn, ta lại quên mất rằng Tôi Là Thánh do Thiên Chúa chuộc bằng chính máu của Ngài, và ta lầm lẫn lựa chọn cái bánh giả làm bằng cát biển là những cám dỗ, những hào nhoáng chóng qua của thế gian tạm bợ này thay vì chiếc bánh thật có thể đem lại cho ta sự sống đời đời. Chiếc bánh thật đó chính là sự trung thành tuân theo chúc thư của Giêsu, Ngài đã dặn dò ta Yêu Mến, trung thành với Thiên Chúa và yêu mến anh chị em bằng cách cư xử và làm những điều tốt lành cho anh chị em quanh mình.

Tôi phải lặp đi lặp lại với chính mình Tôi Là Thánh để nhắc nhở chính tôi rằng, Tôi Là Thánh do Thiên Chúa chuộc bằng chính máu của Ngài, tôi nhắc nhở mình bằng cách nghĩ tưởng lại cuộc khổ nạn của Thiên Chúa chúng ta. Khi lặp lại nhiều lần Tôi Là Thánh, tôi cũng tự dặn dò với tâm thức mình là tôi phải sống, phải cư xử như các Thánh. Bửi vì điều này được lặp đi lặp lại trong tôi rất nhiều lần nên thoạt nhiên tôi cũng tưởng mình là Thánh thật. Chẳng vậy mà khi tôi nói năng, cư xử tôi làm như mình là Thánh thật rồi và tôi yêu thương, quảng đại hơn bao giờ hết với người thân trong gia đình,với bạn hữu và cả những người xa lạ. Tôi bắt đầu lựa chọn ngôn từ để nói, phải cẩn ngôn, Thánh mà!! Thánh đâu thể nào phát biểu linh tinh được!! Mỗi khi muốn mắng một người bạn cho vỡ mặt mà nhận ra được là tôi khôn hơn nó nghĩ, cho nó biết rằng nó chẳng qua mặt được tôi đâu. Tôi sẽ chẳng thể làm như vậy được, vì Tôi Là Thánh mà, Thánh thì quảng đại và biểu tỏ tình yêu thương, lòng bao dung, và tha thứ cao độ hơn người phàm chớ. Tôi thấy tỏ mình là Thánh thì cao quý hơn là tỏ ra sự khôn ngoan chẳng đáng giá ba đồng của thế gian này.

Ông bà xưa vẫn hay dạy: Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Qủa đúng thật như thế, khi càng bắt chước, càng cố sống như các Thánh, tôi càng gần các Ngài hơn. Tôi càng lặp đi lặp lại với chính mình Tôi Là Thánh, thì thoạt đầu tôi chỉ tưởng Tôi Là Thánh, càng nói đi nói lại nhiều lần, càng cố sống như Thánh, tôi đâm ra tin chắc mình là Thánh thật.

Thiên Chúa ban cho con người có tư tưởng, đã là cao quý hơn muôn loài. Chúa lại ban cho tư tưởng của con người một sức mạnh lớn lao. Ngài đã chẳng phán rằng: “nếu các ngươi có đức tin lớn bằng hạt cải, thì dẫu cho các ngươi có bảo cây dâu: Hãy bứng rễ mày đi mà xuống mọc dưới biển, nó sẽ vâng lời các ngươi” (Lc 17,6) Biết bao phép lạ xảy ra mà các nhà khoa học không giải thích được phải chăng là cũng khởi đầu với đức tin bằng hatjcair này: tin vào quyền năng và tình yêu Thiên Chúa, và người ta đã thành tâm cầu xin. Suy gẫm điều này tôi thấy đức tin của tôi quá sức nghèo nàn, quá sức nhỏ bé, đến nỗi không bằng một hạt cải nhỏ bé. Nhưng tôi dốc lòng cầu xin và quyết tâm để Tôi được nên Thánh, Tôi Là Thánh!!!

Chúng ta nên chăng hãy bắt đầu ngay bây giờ và hôm nay đây với suy nghĩ Tôi Là Thánh và sống như một thánh nhân. Xin hãy suy tưởng lại hình ảnh Chúa Giêsu chịu roi đòn và đóng đinh trên thập giá vì muốn Tôi Là Thánh. Vì vậy, tôi quyết tâm, Tôi Phải Là Thánh thôi, không có lựa chọn nào tốt hơn điều Chúa đã chuộc tôi bằng máu và tình yêu của chính Ngài.

Hãy để hình ảnh Chúa chịu khổ nạn vì Tôi và để cứu chuộc Tôi Là Thánh không chỉ ngừng lại trong mùa chay này. Xin cầu nguyện cho nhau và cho mỗi “Tôi” được là Thánh để nước Chúa đến ngay trong gia đình, nơi làm việc, trong xứ đạo, và trong mỗi nơi chúng ta hiện diện. Như vậy thì Tôi Là Thánh thật!!

Sr Nhật Hạ - Nữ Tu Chúa Quan Phòng Cần Thơ