Đối với tôi, từ bỏ không phải là chuyện dễ dàng. Bởi vì tôi có một gia đình ấm áp đầy đủ ông bà, cha mẹ, anh chị em luôn yêu thương tôi, với những đứa cháu kháu khỉnh, đáng yêu suốt ngày cứ bám lấy tôi không rời, gia đình tôi luôn đầy ắp tiếng cười và tràn đầy hạnh phúc. Bên cạnh đó, tôi cũng có những đứa bạn thân cùng tôi trò chuyện, ăn uống, đi chơi, cùng nhau tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ của tình bạn. Tôi có một cuộc sống đầy đủ tiện nghi, có những ước mơ và hoài bão hứa hẹn cho tôi một tương lai tươi đẹp. Nhưng bỗng một ngày, tiếng Chúa gọi tôi phải từ bỏ những gắn bó đó để đi đến một nơi xa lạ, không quen biết ai, sống chung với những người xa lạ đến từ những miền khác nhau, khác nhau cả tiếng nói, nếp sống, tính cách,... Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo sợ! ở nơi đây không còn được thấy những gương mặt thân quen, dễ thương của gia đình nữa, không còn những ngày rong chơi nơi quán xá cùng những đứa bạn, không còn cuộc sống đầy đủ tiện nghi, ngay cả những ước mơ và hoài bão cũng khép lại.
Và rồi tôi bắt đầu một cuộc sống mới, với những trải nghiệm mới, sống với những chị em mà lần đầu quen biết, và rồi qua những năm tháng sống cùng với nhau dưới mái nhà tu viện, tôi nhận ra chính nơi đây là gia đình thứ hai của tôi, bên cạnh tôi luôn có những chị em quan tâm, yêu thương và giúp đỡ tôi, chúng tôi xem nhau như chị em ruột, tôi sẽ không còn được ra quán xá để ăn uống trò chuyện hàng giờ với nhau nhưng thay vào đó là một cuộc gặp gỡ thiêng liêng với Chúa luôn có nhiều thú vị và mang đến cho tôi sự bình an trong tâm hồn, sẽ không còn những tiện nghi làm thỏa mãn tôi nhưng sẽ có những hy sinh, khổ chế giúp tôi thấy cuộc sống của mình ý nghĩa như thế nào, tôi chợt nhận ra mình đã yêu những thiếu thốn ấy hơn những tiện nghi rất nhiều.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng êm xuôi khi những khó khăn, thử thách đến với tôi, đó là những trái ý, những khác biệt, những hiểu lầm,... Những điều đó làm cho tôi đau khổ và giằng co khi phải chiến đấu với chính mình, có những lúc tưởng chừng như gục ngã không thể đứng dậy, muốn buông xuôi và không muốn tiếp tục nữa, nhưng chính lúc ấy Chúa lại đưa cánh tay Ngài kéo tôi lên, nâng tôi trỗi dậy và cùng tôi bước tiếp. Ngày lại ngày cứ thế, có Chúa luôn song hành, có Chúa luôn ở phía cuối con đường chờ tôi bước đến.
Giờ đây, tôi nghiệm ra được rằng từ bỏ tuy là điều không phải dễ dàng nhưng khi biết được giá trị của sự từ bỏ lớn lao như thế nào thì tôi thấy những gì tôi từ bỏ không xứng với những gì tôi nhận được, tôi nhận được nhiều hơn là mất. Thế gian có nhiều người cho mục đích sống và điều làm họ hạnh phúc là tiền bạc, địa vị, danh vọng, nhưng khi chết họ không mang được gì theo mình cả, có tất cả những thứ đó để rồi được gì? Còn đối với tôi, tôi đã xác định được mục đích của đời mình đó chính là Chúa, vì Ngài là tình yêu vĩnh cửu, Ngài luôn tồn tại mãi mãi và Ngài luôn yêu thương và song hành với tôi. Có được Chúa tôi có tất cả!
Tân khấn sinh M.Olivier Nguyễn Thị Tuyết Nhi
TD.Cù Lao Giêng
Tôi ơi,
Chắc bạn rất hạnh phúc khi còn đầy đủ cả cha lẫn mẹ. Niềm hạnh phúc ấy mãnh liệt biết bao khi bạn chứng kiến hoặc nghe nói ai đó trong bạn bè, người quen của bạn mất đi người thân. Cái cảm giác muốn nắm giữ, hồi hộp, lo lắng không biết khi nào đến phiên cha mẹ mình.
Bạn thấy mình thật hạnh phúc vì mình còn đầy đủ cả cha lẫn mẹ...
Nhưng ngay lúc hạnh phúc ấy, bạn lại tưởng tượng cảnh mất đi một trong hai người thân yêu nhất của bạn, trái tim bạn đau đớn và thấy mất mát không nguôi.Bạn nhớ lại quá khứ, nhớ lại hình ảnh lúc còn cha còn mẹ bên cạnh. Bạn đã không trân trọng những phút giây gần gũi ấy, bạn phớt lờ sự quan tâm của mẹ, hình ảnh lầm lũi làm việc của cha, bạn gắt gỏng khi mẹ làm những chuyện dư thừa không cần thiết, bạn bực bội khi cha ra ngoài về trong người có men say, bạn khó chịu khi mẹ lẫn lộn nhiều chuyện, bạn thấy phiền khi cha ăn bị rơi vãi...
Bạn nói cha mẹ không chịu nghe, bạn khuyên cha mẹ không chịu hiểu...
Bạn thấy viễn cảnh tương lai sau khi mất đi cha mẹ. Bạn thấy mình cô đơn, căn nhà trở nên trống vắng, tẻ nhạt.
Bạn không biết phải làm sao trải qua nỗi đau này. Chắc có lẽ rất đau, đau lắm. Và nỗi day dứt không nguôi khi bạn đã không làm, không quan tâm, không yêu thương, không trân trọng đủ...lúc cha mẹ còn ở cạnh bạn. Nỗi ân hận dày vò tâm tư bạn rất lâu sau đó. Vì bạn biết rằng bạn chẳng còn cơ hội nữa, vì cha mẹ bạn đã chẳng còn gần bên.
Cả đời vất vả, lo lắng cho bạn một đời. Rồi ra đi như bao người khác!
Vậy trong lúc bạn còn có cơ hội ở gần, hãy trân trọng. Bạn không biết khi nào họ sẽ rời đi. Đừng để sau khi họ ra đi, để lại nỗi ân hận không nguôi trong lòng bạn.
Hãy vui khi cha mẹ bạn có những điều chưa hoàn thiện, bởi tuổi già đã lấy lại từ từ tất cả những điều tốt đẹp từ cha mẹ bạn để trao lại cho bạn rồi.
Vậy tôi ơi,
Trong lúc còn chưa muộn, hãy trân quý từng giây phút ở cùng cha mẹ. Hãy yêu các ngài nhiều nhất có thể, bởi dù bạn có yêu nhiều đến mấy cũng không bằng tình yêu bạn đón nhận từ cha mẹ bạn.
Cảm ơn Trời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Caphao
SPP
Tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa là một chủ đề luôn tồn tại. Nó được đón nhận và chia sẻ qua kinh nghiệm từ những cảm xúc theo thời gian và bối cảnh của cuộc sống. Thật vậy, ở mỗi lứa tuổi hay mỗi giai đoạn sống, tôi được cảm nếm tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa một cách khác nhau, điều đó chỉ có từ nơi Ngài.
Với riêng tôi, để nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa và sống với Ngài, tôi đã trải qua quá trình dài tích luỹ kinh nghiệm từ những biến cố trong cuộc sống. Vì cuộc sống của mọi người đều do bàn tay của Thiên Chúa bao bọc bằng tình yêu và ân sủng của Ngài.
Thuở còn thơ bé, tôi đến với Thiên Chúa trong tâm tình thờ lạy, tôn kính như một Đấng tối cao đầy uy quyền và dũng mãnh. Sự vinh quang cao cả của Ngài khiến tôi không dám đến gần vì sợ hãi, chỉ dám cúi đầu mà phủ phục tôn thờ.
Lớn hơn một tí, tôi được học hiểu về Thiên Chúa và nhận ra Ngài là một người Cha nhân hậu. Tôi bắt đầu đến gần Ngài hơn một chút, với tâm tình người con hằng tin tưởng tín thác vào Ngài.
Đến giai đoạn chập chững bước vào đời tu, tôi nhận ra sự hiện diện của Chúa một cách rõ nét hơn. Đặt biệt qua từng biến cố của cuộc sống, Ngài hiện diện một cách sống động. Ở giai đoạn non nớt được huấn luyện, từ từ tôi cảm nhận được mọi biến cố dù là vui hay buồn vẫn là ơn Thiên Chúa dành cho tôi. Với giai đoạn này, tôi thực sự chưa nhận ra tình thương và sự cắt tỉa, uốn nắn mà Thiên Chúa dành cho tôi, để tôi trở nên xinh đẹp và sinh ích như lòng ngài muốn. Khi nhận được niềm vui, sự hài lòng, những điều hợp ý mình,… tôi vội vàng tạ ơn Thiên Chúa. Nhưng khi gặp đau khổ, tổn thương, trái ý,… tôi lại oán trách, đôi lúc còn dỗi hờn Chúa đủ điều.
Bước đến giai đoạn khấn sinh, với đời sống thật là một nữ tu gần được hai năm. Có thể khoảng thời gian ấy không quá dài, nhưng hai năm này đã giúp tôi nhận ra được nhiều điều và khiến bản thân dần thay đổi về sự liên kết với Thiên Chúa, với tha nhân và với chính bản thân mình.
Giờ đây, Thiên Chúa không chỉ là một Đấng quyền năng tối cao dũng mãnh, là một người cha đầy yêu thương nhân hậu, mà còn là một người bạn đồng hành luôn hiện diện để giúp tôi giải quyết mọi vấn đề.
Trong cuộc sống, trước người khác, tôi luôn gồng mình mạnh mẻ. Nhưng đến với Thiên Chúa chỉ cần tôi trở nên một đứa bé nép mình bên Ngài là đủ. Khi tôi vấp ngã Ngài là người đón nhận và nâng tôi dậy; khi tôi buồn sầu thất bại chính Ngài an ủi tôi; khi tôi cô đơn uất ức chính Ngài ở lại cùng tôi. Có thể thế giới này không ai chờ đợi tôi nhưng chính Thiên Chúa vẫn ở nơi Nhà Tạm nhỏ bé, chặt hẹp để chờ tôi từng giây phút. Người khác có thể không chân thành với tôi, nhưng Thiên Chúa luôn một lòng tín trung. “Con người đều hữu hạn, chỉ có Thiên Chúa là tuyệt đối”. Nhiều người đến với tôi rồi rời đi, nhưng Thiên Chúa vẫn ở đó và luôn ở đó với tôi dù tôi tốt hay xấu.
Thiên Chúa luôn hiện diện trong cuộc sống của tôi. Sự hiện diện này thật quí giá biết bao, vì chỉ có duy một mình Ngài mới có thể yêu thương và cho tôi một cách nhưng không giữa một xã hội đầy tính toán và thu lợi như xã hội hôm nay. Giờ đây dù trải qua biến cố vui hay buồn tôi vẫn có thể thưa lên với Chúa lời tạ ơn và “lạy Chúa, con trông cậy vào Chúa, vì con tin Chúa luôn dành mọi điều tốt đẹp cho con”.
Để có thể nhận ra sự hiện diện của Chúa và sống với Ngài, chính bản thân tôi cũng phải trải qua một quá trình được đào luyện và tự đào tạo. Để có một đời sống kết hiệp với Thiên Chúa không là gì to tác, chỉ cần thường xuyên đọc lời nguyện tắt, trung thành trong các giờ suy gẫm lời Chúa, tạo cho mình thôi quen tốt và làm những việc đạo đức cụ thể với khả năng của mình, sống hi sinh và hãm mình,… Ước mong rằng không chỉ riêng tôi nhưng với hết mọi người đều có thể cảm nhận được sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa trong cuộc sống của mình.
Lạy Chúa! “Vì ngoài Ngài ra con tìm đâu thấy bình an. Nào có chi lâu bền ở nơi dương trần. Vì ngoài Ngài ra ai là chốn con nương nhờ, từ nay đến muôn đời xin Ngài bảo toàn thân con” – (trích bài hát VÌ NGOÀI NGÀI RA – tác giả Phùng Minh Mẫn)
Soeur Sainte Nathalie Châu Thị Tường Vi
Khấn Sinh – TD. Cù Lao Giêng
Boeung Tumpun 21.01.2025
Chút chia sẻ ngày “giao ban” Tỉnh Dòng treo Campuchia.
Cha Moye nói: “Ước gì người ta không gọi chúng con một cách vô bổ
là những nữ tu Chúa Quan Phòng”.
Tạ ơn Chúa “hành trình” đã qua. Một chặng đường tuy ngắn nhưng cũng thấy là dài, đủ để thấy sức con người hạn hẹp; thấy mình sao mong manh, dễ đổi thay. Chỉ có Ngài là không thay đổi!.
Bàn tay Ngài hoạch định cho chúng con tất cả.
Ngài biết “con cả sau lẫn trước”,
Ngài luôn đồng hành cùng chúng con, như 2 môn đệ trên đường về lại làng Em-mau. Có lúc chúng con tối tăm, không hiểu, dẫn đến buồn chán và nặng nề trong đời sống.
Và rồi làng Em-mau cũng đến, cho con một niềm vui, một sức mạnh mới, một niềm hy vọng mới.
...Hành trình phía trước vẫn là tương lai, không ai biết như thế nào? Trong niềm tin con đón nhận mọi sự, vì biết rằng: Đó là Thánh Ý Ngài. Xin cho chúng con “cùng đồng hành với Ngài”. Xin Cha Á Thánh cầu nguyện cho chúng con, và chúng con cũng biết năng kêu xin: “Nguyện xin Thiên Chúa soi sáng các con các con bằng ánh sáng siêu nhiên, để cho các con biết những ý định của Ơn Quan Phòng trong mọi hoàn cảnh và trong mọi sự; hãy cố gắng đáp ứng những ý định này và rút ra lợi ích cho các con, từ tất cả những gì tốt xấu có thể xẩy ra cho các con.”
Nguyện cho Danh Ngài được cả sáng!
Nữ tu Simone
Những ngày đầu khi bước vào lớp học tại EAPI (East Asian Pastoral Institute – Viện Mục Vụ Đông Á) con cảm thấy vui mừng và phấn khởi làm sao? Dù ở một môi trường hoàn toàn mới nhưng con cảm nhận được nơi đây như là gia đình thứ hai của mình. Đó là hồng ân Thiên Chúa thương ban qua chính sự yêu thương của Dì Giám Tỉnh và chị em trong Hội dòng. Mỗi ngày đến trường là một hành trình của tình yêu và niềm hy vọng: Yêu vì tất cả đều là anh chị em, có quý cha, quý sơ cùng mọi người chung một niềm tin, một sứ mạng; và Hy Vọng với biết bao điều tốt đẹp đang đợi phía trước.
Chúng con có 54 học viên cho hai khóa, quý cha, quý sơ đến từ 23 quốc gia khác nhau, thuộc 4 châu lục. Mỗi người một vẻ, người da trắng, người da đen, người da vàng. Mỗi người có một giọng nói, một âm điệu riêng. Con cứ ngơ ngác nhìn, và nghe hết người này nói đến người khác nói. Nghe thì rõ mà con chưa hiểu nhiều. Con chỉ biết cười và nói “Hi, Hello …Thank You…”.
Sơ Lucia thuộc nước Kenya là người con hay nói chuyện và thực hành tiếng anh nhiều nhất. Sơ rất tận tụy, nói chậm rãi và cũng kiên nhẫn giải thích cho con về những đề tài học trên lớp mà con chưa hiểu. Con cảm nhận thật hạnh phúc khi chúng con khác nhau về ngôn ngữ, nhưng chúng con vẫn hiểu nhau, vẫn có thể thông cảm và chia sẻ cho nhau.
Con nhớ có một kỉ niệm, một Cha người Indonesia nói chuyện và hỏi con: “Maria bạn có thể giúp tôi không?”, con trả lời “yes” (dù chưa biết chuyện gì). Cha nói tiếp, bạn có thể chia sẻ Lời Chúa (Homily) trong Thánh Lễ giúp tôi không? Con không hiểu từ “Homily” và con mau mắn đáp “Yes, Father”. Rồi một lát sau, một Cha người Lào giải thích cho con, lúc ấy con mới hiểu được và con liền nói: “Oh, xin lỗi Cha! Con không thể giúp Cha được”. Rồi ngài cười rất thân thiện và nói với con: “Cố gắng học nhé Maria”.
Vâng !Tất cả Quý Cha, Quý Sơ ở đây đều xem con như một người em út, như một người con trong gia đình, hay có thể nói là người em út trong gia đình ơn gọi tận hiến. Con cảm nhận một tình yêu thương rất thiêng liêng từ mọi người. Trong mỗi giờ cầu nguyện con vẫn luôn thầm nói với Chúa “Con tạ ơn Chúa vì đã cho con cơ hội được học tập, được yêu thương, được gặp gỡ mọi người nơi đây để thấy rằng mình thật hạnh phúc. Từ đó, con cần cố gắng nhiều hơn nữa qua từng ngày sống của mình”.
Mùa giáng sinh đang trần ngập trên mọi dân, mọi nước và trong lòng mỗi người, cảnh sắc bên ngoài với những ánh đền lung linh, lộng lẫy với những hang đá nhỏ. Hình ảnh Hài Nhi Giêsu như Nguồn Sống Mới của chúng ta, Ngài đến thế gian, đến nơi hang lừa đơn sơ, nghèo khó. Ước chi Ngài thực sự đến trong lòng mỗi người chúng ta.
Không khí Giáng Sinh làm con nhớ về quê hương, nhớ đến những người thân yêu, nhớ đến tất cả chị em trong Hội dòng. Trong thâm tâm của một người con xa quê, con luôn thầm cầu nguyện cho mọi người. Cho từng chị em trong Hội dòng luôn yêu thương, gắn kết với nhau trong tình hiệp nhất. Bởi vì chúng ta có một vị Cha chung chính là Thiên Chúa. Chúng ta đón nhận một tình yêu chung từ Đức Kitô là nguồn ơn cứu độ. Bên cạnh đó, chúng ta còn có chung một Người Cha, một người anh cả của Hội Dòng là Cha Moye với lời Ngài dạy: “Các con hãy yêu thương nhau…cha nhắc lại, các con hãy yêu thương nhau như chị em”. Ước mong lời dạy của ngài luôn sống mãi trong tim mỗi chị em chúng ta. Và ước mong mỗi chị em trong hội dòng, dù đang sống trong môi trường nào, chúng ta cũng luôn là những người mang tình yêu Chúa, hay cụ thể hơn là, mang Chính Chúa đến cho mọi người.
Sr. Maria Lê Thị Tốt
Cộng đoàn Manila
Philippines
Ngày 13/8/2024 vừa qua, được sự quan tâm ưu ái của quý Bề Trên, quý soeur phụ trách đào tạo và quý soeur rong cộng đoàn, đã tạo điều kiện cho các tu sĩ trẻ chúng con có cơ hội được tham gia khóa học rất bổ ích cho cả đời sống thiêng liêng, tinh thần, tri thức và cả thể chất. Với chủ đề “Đời sống Thánh hiến trong các khía cạnh khác nhau: Khó nghèo, vâng phục, thanh khiết, mối quan hệ cộng đoàn và quyền bính”.
Tuy khóa học chỉ diễn ra vỏn vẹn 5 ngày (từ 13/8 đến 17/8/2024) nhưng mang lại cho chúng con rất nhiều trải nghiệm sâu sắc và thực sự ý nghĩa cho ơn gọi của mỗi chị em. Có một điều vô cùng đặc biệt là khóa học hè năm nay không chỉ quy tụ các chị em trẻ dòng Chúa Quan phòng Portieux tại Pháp mà còn có sự tham gia của 3 sœur khấn sinh Madagascar và soeur đồng hành đến từ dòng Saint Jean de Bassel.
Ba ngày đầu, cha Jean-Luc Ragonneau (SJ) giúp chúng con đào sâu hơn về 3 lời khấn :
- Lời khấn và sự hiển linh của Chúa Ba Ngôi.
- về đời sống cộng đoàn.
- về đời sống tu sĩ qua 3 lời khấn
Ngày thứ 4, chúng con được Đức Cha Jean Paul Mathieu chia sẻ về chủ đề Tình huynh đệ.
Buổi chiều cùng ngày, Sœur Joseph-Marie giúp chúng con học hỏi và hiểu rõ hơn về lời khấn khó nghèo theo tinh thần Cha Jean Matin Moyë trong luật sống. Bên cạnh đó, để hưởng ứng lời mời gọi của Đức Thánh Cha Phanxico năm 2024 là năm dành cho việc cầu nguyện, Sœur Joseph-Marie cũng nhấn mạnh đến tầm quan trọng của việc cầu nguyện, tinh thần cầu nguyện của Cha JMM và cách cầu nguyện của Ngài. Qua đó sœur Joseph-Marie tha thiết mời gọi các tu sĩ trẻ chúng con dù bận rộn với công việc mục vụ hay học hành nhưng hãy ưu tư và dành thời gian hơn cho việc cầu nguyện, dành thời gian cho cuộc gặp gỡ cá vị với Chúa, như lời khuyên của Đức Thánh Cha Phanxicô "chúng ta tìm ra những khoảnh khắc cầu nguyện trong mọi tình huống mà chúng ta được mời gọi đối mặt, dù là trong niềm vui hay trong những thử thách của cuộc sống".
Sau đó, chúng con kết thúc 4 ngày học bằng 1 giờ cầu nguyện với Chúa Thánh Thần tại nhà nguyện lớn do sœur Elisabeth ADAM hướng dẫn, trong bầu khí ấm cúng của tu viện Portieux và cùng với sự hiện diện hiệp thông của quý sœur tại nhà Mẹ và 1 số cộng đoàn lân cận: Essegney và Thaon.
Khóa học được kết thúc bằng 1 ngày về nguồn tại Cutting:
Nơi đây, chúng con đã có 1 giờ cầu nguyện ngay tại căn phòng Cha Gioan Martinô được sinh ra. Trong bầu khí vô cùng linh thiêng và ấm cúng , giờ cầu nguyện được tổ chức bằng 3 ngôn ngữ: Malagasy, Pháp và Việt. Sau giờ cầu nguyện khai mạc cho ngày hành hương, chúng con được hướng dẫn tham quan bảo tàng-nơi lưu giữ những kỷ vật của Đấng sáng lập và những cột mốc quan trọng của Hội Dòng. Sau đó là buổi tham quan tự do tại nhà thờ làng Cutting dành cho 1 số chị em lần đầu tiên được đặt chân về "nhà tổ".
Đây thật là một buổi tham quan đầy ý nghĩa, tất cả đều gợi lên trong sâu thẳm trái tim mỗi người chúng con niềm tự hào thành kính về một cuộc đời, về một nhân cách giản dị mà Cha JMM đã sống.
Bữa ăn dã ngoại được tổ chức tại vườn dưới cái nắng dịu dịu của buổi trưa hè tại Pháp. Trong tình huynh đệ, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui tươi, ai ai cũng đều cảm kích và thể hiện niềm vui của mình. Dù là Madagascar, Trung Quốc hay Việt Nam, cho dù đến từ Dòng Saint Jean de Bassel hay Dòng Chúa Quan Phòng Portieux nhưng chúng ta cùng chung một Đấng sáng lập, cùng chung một linh đạo và cùng hướng đến chung một lý tưởng đó là: "thực hiện kế hoạch lòng thương xót Chúa trên những người nghèo nhất và bị bỏ rơi nhất".
Khóa học khép lại trong niềm vui và thấm đượm tình huynh đệ. Tuy chỉ có 5 ngày ngắn ngủi nhưng tất cả chúng con đều cảm thấy rất vui và nhận thấy được sự cần thiết của những điều được học để sống triển nở hơn trong ơn gọi của mình và phục vụ tốt hơn cho sứ mạng. Khóa học giúp cho mỗi người có thêm sự tự tin, năng động cùng với niềm thao thức cho sự dấn thân phục vụ mọi người, cho cánh đồng truyền giáo. Xin cho chúng con luôn mãi nuôi dưỡng và làm lớn lên hơn nữa tình huynh đệ chân tình này.
Nữ tu Marie-Françoise Nguyễn Thị Thu Thảo
TD. Âu Châu
Page 1 of 8